Sống Trong Chờ Mong
Vĩnh Thuyên Kim
Ngước lên trời, nhìn ngàn vì sao lung linh sáng soi, Mình em giữa bóng tối cứ đếm sao trên trời cao. Em ngồi đây nguyện cầu sẽ có anh bên em ngắm sao, Có bao nhiêu ngôi sao là bao nỗi trong mong. Lá thu vàng, nhẹ nhàng rơi, Rơi trên lối đi tựa như nước mắt cứ rớt xuống khi ta biệt ly. Cớ sao anh không về, Mỗi chiếc lá rơi theo tháng năm nói thay bao đêm em nhớ anh, biết không anh. Phải làm sao cho anh biết trên thế gian bao la Đông người chẳng ai hiểu và yêu anh nhiều như em. Vậy mà tại vì sao người lại nỡ ra đi, Người đành lòng để em cứ sống trong chờ mong.